Thứ Năm, 29 tháng 12, 2022

Điệp vụ trong bóng tối, chiến dịch Bão-333. Tâp 1

Đồng minh bội phản,
Liên Xô bắt đầu giai đoạn đầu tiên của cuộc xâm lược Afghanistan vào ngày 27 tháng 12 năm 1979, những phát súng mở màn của cuộc xung đột này đánh dấu sự khởi đầu của việc đưa đến kết thúc Chiến tranh Lạnh.

Liên Xô bị kéo sâu hơn vào chính trị nội bộ Afghanistan khi Hafizullah Amin lên nắm quyền vào tháng 9 năm 1979. Sau khi hạ bệ nhà lãnh đạo thân cận  Liên Xô Nur Muhammad Taraki, Amin đã phát động một cuộc đàn áp tàn bạo tất cả các lực lượng đối lập.

Sơ lược tình hình:
(Vào ngày 28 tháng 4 năm 1978, Đảng Dân chủ Nhân dân Afghanistan (PDPA) đã lật đổ chính phủ của Tổng thống Daud Khan của Afghanistan trong cuộc Cách mạng Saur. Cuộc đảo chính của đảng cộng sản này biến Afghanistan trở thành quốc gia cộng sản độc đảng do PDPA cai trị, Tổng thống Daud và gia đình ông đã thiệt mạng trong cuộc đảo chính này.
Tổng thống mới Nur Muhammad Taraki nắm quyền kiểm soát Afghanistan sau Cách mạng Saur, nhưng ông không thể kiểm soát tình hình và bị người đồng chí là Hafizullah Amin tước bỏ quyền lực vào ngày 14 tháng 9 năm 1979, Taraki bị truất phế và giết chết. Người đứng đầu Liên Xô lúc này là Leonid Brezhnev không hài lòng với cái chết của đồng minh thân thiết Taraki.
Một điều cần lưu ý là PDPA không phải là một đảng thống nhất, nó là tập hợp từ hai nhóm chính gồm  đảng Khalq mà cả hai ông Taraki và Hafizullah Amin đều trong đảng, nhóm còn lại là đảng Parcham mà một trong những người cầm đầu là Babrak Karmal. Sau khi nắm quyền, nhóm Khalq bắt đầu thanh trừng các nhóm khác kể cả nhóm Parchams mà họ đang liên minh và ông Babrak Karmal buộc phải chạy trốn khỏi Afghanistan, sau đó ông Babrak Karmal đã nhờ Liên Xô giúp đỡ để lật đổ tổng thống Hafizullah Amin.
Sau một vài vụ ám sát thất bại, Liên Xô xâm lược vào ngày 27 tháng 12 năm 1979. Hafizullah Amin bị giết và thay thế bằng Babrak Karmal và đảng Parchams của ông ta.
Lý do chính xảy ra cuộc xâm lược là sự kém cỏi của PDPA, đảng này đã mất kiểm soát tình hình ở Afghanistan, nó đã thanh trừng 
tất cả mọi phe đối lập Afghanistan sau khi chiếm được quyền lực nhằm tiêu diệt tất cả gồm những người theo chủ nghĩa quân chủ, những người theo chủ nghĩa quốc gia và tất cả những người khác chính kiến, tất cả những gì còn lại trong phe đối lập ở Afghanistan là Hồi giáo và  phong trào đang ngày càng đạt được sức mạnh, Liên Xô lo sợ một cuộc cách mạng Hồi giáo ở Afghanistan, gần nhất là một cuộc cách mạng Hồi giáo đã diễn ra ở Iran. Liên Xô lo sợ các lực lượng chống đối có khuynh hướng Hồi giáo khác của Afghanistan dọc theo biên giới phía nam của Liên Xô và đây là nơi tập trung phần lớn dân số Hồi giáo của Liên Xô, cuộc xâm lược này chủ yếu là để ngăn chặn một cuộc cách mạng Hồi giáo nổi dậy ở Afghanistan lây lan sang Liên Xô).

Trong các cuộc thanh trừng hàng ngàn người Afghanistan đã bị hành quyết, sự tín nhiệm của Amin đối với các khu vực bộ lạc Afghanistan giảm mạnh, ngay cả Liên Xô cũng kinh hoàng trước sự tàn bạo của ông ta, người dân ngày càng mệt mỏi với chế độ cộng sản và các cuộc nổi dậy công khai bùng nổ trên khắp đất nước (Mujaheddin là một trong nhóm chống đối). Amin đã yêu cầu sự giúp đỡ của Liên Xô và vui mừng khi quân đội Nga tiến vào đất nước trước mắt là để hỗ trợ chế độ cộng sản, ông tiếp tục tin tưởng Liên Xô cho đến khi kết thúc cay đắng, bỏ ngoài tai tất cả các báo cáo đáng lo ngại về một âm mưu xâm lược lớn hơn sắp xảy ra (mà ông coi như là tuyên truyền của bọn đế quốc).

Đêm định mệnh,
Vào tối ngày 27 tháng 12, Amin tổ chức một bữa tối xa hoa cho các bộ trưởng trong chính phủ của mình tại Cung điện Tajbeg sang trọng của ông, bộ trưởng Ghulam Dastagir Panjsheri vừa trở về từ Moscow với một tin tuyệt vời: “Các sư đoàn của Liên Xô đang trên đường đến đây, lính dù đang đổ bộ xuống Kabul, mọi thứ đang diễn ra rất tốt, tôi giữ liên lạc chặt chẽ với đồng chí Gromyko và chúng tôi vẫn đang làm việc với nhau trên đường dây liên lạc ra bên ngoài.”

Tổng thống Amin không biết rằng lúc đó các đơn vị biệt kích của KGB, nhóm Alpha và Vympel đã bao vây cung điện, các đơn vị spetsnaz tinh nhuệ này được hỗ trợ bởi “Tiểu đoàn Hồi giáo” mới thành lập được lệnh tấn công vào cung điện để tiêu diệt Amin.

Liên Xô đã cố gắng làm điều này một cách nhẹ nhàng hơn. Hai tuần trước vào ngày 13 tháng 12 một đầu bếp người Nga đã đầu độc bữa trưa của Tổng thống Amin, Quân đội Liên Xô chờ tín hiệu tổng thống đã chết, hy vọng sẽ tiếp quản các cơ sở quân sự quan trọng của chính phủ, khi không nhận được tín hiệu báo cáo KGB đã cố gắng tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra. KGB quyết định đánh điện cho Amin từ Moscow và thử tìm cách để xác định sức khỏe của tổng thống bằng cách chuyển một thông điệp đến cung điện. Sau khi một bức điện đặc biệt được gửi đi vào khoảng 11 giờ đêm, một sĩ quan tình báo quân đội và một thông dịch viên chuyển nó trực tiếp cho Amin.

Amin trông nhợt nhạt nhưng không có dấu hiệu ốm yếu nào khác, ông ấy lắng nghe người phiên dịch đọc bức điện, cảm ơn vị sỹ quan liên lạc và gửi lời cảm ơn của ông ấy tới Brezhnev, chủ tịch KGB Yuri Andropov và những người lãnh đạo Liên Xô.

Chất độc đã được hòa tan trong ly 
Coca Cola -thức uống yêu thích của Amin- nhưng nhờ bong bóng ga của coca đã làm cho độc tính gần như vô hại.

Liên Xô đã thử đầu độc thêm một lần nữa -ngay cả khi KGB đã tập trung sẵn sàng lực lượng biệt kích  của mình ngay gần cung điện- tại bữa tối ngày 27 tháng 12 các đầu bếp người Nga (là đặc vụ KGB đã thâm nhập vào đoàn tùy tùng của tổng thống) đã lén bỏ thuốc độc vào thức ăn. Lần này rất nhiều khách bao gồm cả Amin bị trúng độc và bất tỉnh. Trong một tình huống trớ trêu bất ngờ, một nhóm bác sĩ cao cấp của Liên Xô tình cờ có mặt ở Kabul, họ được triệu tập khẩn cấp đến cung điện nhằm cấp cứu cho tổng thống Amin và nhiều người khác đang đau đớn vật vã vì thuốc độc.


"Ông ta chỉ mặc độc chiếc quần lót, mồm há hốc và mắt trợn trắng, ông ấy hôn mê sâu và mạch đập rất yếu, ông ta trông như thể sắp chết. Các bác sĩ ngay lập tức can thiệp để cứu  ta, và đến 6:00 giờ tối họ đã thành công cứu tỉnh ông, khi mở mắt ra câu đầu tiên ông hỏi: “Chuyện gì vậy, có phải là một tai nạn hay phá hoại?"

Các bác sĩ Liên Xô nhận ra rằng có điều gì đó rất kỳ lạ đang diễn ra, vì vậy họ đã cho các y tá và nữ bác sĩ trở lại Kabul ngay tức khắc để tránh nguy hiểm và tất nhiên họ không biết rằng họ đã làm thất bại kế hoạch của KGB nhằm đơn giản hóa hành động quân sự của Liên Xô bằng cách loại bỏ tổng thống Amin trước khi chiến dịch can thiệp quân sự bắt đầu. Không còn chọn lựa khác đúng 6:00 chiều chiến dịch đẫm máu Storm-333 (Bão-333) nhận lệnh khởi động.

Còn tiếp
Đi nấu cơm, rảnh dịch tiếp.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét