Thứ Tư, 12 tháng 7, 2023

Miền Tây ký.

Cà Mau.

À, nói ra thì lại bị cho là không ưa aekr ngoài vĩ tuyến, chút chuyện vui dọc đường thiên lý, bọn mình phải tháp tùng quý phụ nữ đi viếng cha Bửu Diệp (Phụ nữ có những niềm tin kiên định vào thần thánh, đàn ông chúng ta đành phải chiều theo ý các nàng)

Đến Cà mau, cả nhóm ở một khách sạn cà tàng -trong khu Vin city, một khu mới xây dựng rất hiện đại, có cả trung tâm thương mại nhưng vắng không một bóng khách và có khoảng nửa các căn hộ rất đẹp, mới nhưng bỏ hoang phế- sáng đó sau khi dự lễ nhà thờ Tắc Sậy về cả nhóm 12 người vào TheOne ăn sáng, quán ăn chắc ít khi phục vụ khách nhóm nên chỉ có 1 bé phục vụ nước và 2 bé chạy bàn 1nam/1nữ, nhóm mình gọi đồ ăn và các loại nước uống, cả khu vực nhộn nhạo có lẽ do nhóm nhiều người đột xuất, các nhân viên chạy lăng xăng phục vụ vì không chỉ nhóm mình mà còn cả khách lẻ đang ăn và uống cà phê sáng, các phụ nữ trong nhóm mình chia phe chụp hình check in, bàn mình bắt đầu được bưng lên đồ ăn sáng và nước, các bé phục vụ chạy đi lại chung quanh bàn mình như con thoi.

Một nhóm 4 người ăn mặc lịch sự -kiểu dân văn phòng- vào quán ngồi bàn kế, chắc cũng ăn sáng và check out khách sạn giống nhóm mình, bên bàn mình mọi người đang rôm rả gọi thêm món, gia vị, rau, nước uống.

Chợt giọng Bắc đặc với âm lượng khá lớn -anh chàng đẹp trai, mặc đồ bảnh bao có vẻ vội- quát gọi nhân viên sao chậm trễ mang đồ ăn lên, cả nhà hàng chợt lặng ngắt, bên bàn mình 12 cái miệng đang rôm rả chuyện trò như bị khóa lại cả nhóm cúi mặt ăn không ai nói gì, không khí của cả nhà hàng như trầm xuống, mấy nhân viên vội lăng xăng bưng bê thức uống đồ ăn phục vụ cho bàn đó.

Nhóm bốn người ăn vội rồi đi lúc nào mình cũng không biết! Bọn mình cũng dần trở lại bàn luận về chương trình chuẩn bị đi tiếp vòng miền Tây, Tri tôn.

Giữa khung cảnh miền Nam với đặc giọng Nam chung quanh mình, một tiếng quát chuẩn giọng Bắc thật như sấm động trời quang, hí hí

* Miệt thứ.

Trong đoạn hành trình từ Cà mau đi Tri tôn - Kiên giang, chuyến xe chạy xuyên qua vùng 'Miệt Thứ' điều gợi dậy sự tò mò là cây cầu Thứ bảy, rất tiếc là mình không để ý trước cây cầu này có cầu Chủ nhựt không (mình tin là không có, vì vùng này tên miệt thứ chắc không có ngày chủ nhựt!)

Đi từ Cà mau qua Tri tôn mình đụng cầu thứ Bảy trước rồi lần lượt các cầu thứ Sáu, thứ Năm, qua cầu thứ Tư thì đến chiếc cầu Xẻo Bướm mà mình vẫn hay thấy hình chụp trên mạng, vì xe chạy nên mình không có cơ hội chụp lại chiếc cầu tai tiếng này.

Song song với loạt cầu mang thứ này của miệt thứ là con kênh chạy dọc theo đường nhựa, miền cực Nam của Việt nam giao thông vẫn còn rất tệ, chắc ngân sách nhà nước không thừa cho những mảnh đất trù phú miền Tây ruông lúa thẳng cánh cò bay, đường xá làm cho viễn khách như mình rêm cả người, ngồi xe như cỡi ngựa phi nước đại, đã lâu lắm mới hưởng lại cảm giác xe chạy qua ổ gà ổ trâu.

Các cô gái trẻ nhỏ nhắn với lối ăn nói bình dị tự nhiên rất dễ thương, chỉ có chút sạn trong câu chuyện khi các cô phát hiện mình là kiều (mình đã cố dấu nhưng không qua nổi cách khai thác của các cô) dịch vụ gội đầu thư giãn đang 60k cô trưởng nhóm khi tính tiền tăng lên thành 80k, bọn  mình vẫn tip gấp đôi tiền vì sự hiếu khách và thật thà của các cô còn lại, hí hí

Tri Tôn với xa xa vùng Thất sơn, mình coi bản đồ thấy nhắc đến núi Cô tô, Tức Dụp những địa danh mình từng biết đến qua những bài dịch về chiến tranh, chút bồi hồi trắc ẩn cho những chiến binh đã ngã xuống trong cuộc chiến, ngọn Cô tô vẫn thế cho các anh linh nương nhờ không phân biệt ai!

Chỉ mỗi một điều làm mình khó chịu, trời ơi là nóng miền Tây ơi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét