Ngày 22/12/1961. Người lính Mỹ đầu tiên được ghi nhận là KIA (tử trận) tại Việt nam Cộng hoà, ông cũng đồng thời là nhân viên cuả Quân báo/ An ninh quân đội (ASA) đầu tiên tử trận tại VN, Chiến tranh Việt nam.
Hạ sỹ nhất James T. "Tom" Davis cùng với một người lính lái xe Việt Nam, đang ngồi trong ghế trước của một chiếc quân xa 3/4 tấn được trang bị một máy thu sóng PRD1. Chiếc máy này được sử dụng để xác định vị trí máy phát vô tuyến của Việt Cộng trong vùng. Davis hoạt động trên cương vị là một cố vấn cho chín quân nhân của một nhóm kiểm thính của QLVNCH xử dụng máy PRD1 đang ngồi ở phía sau. Khi nhóm tiến hành công vụ dọc theo tỉnh lộ #10 khoảng 20 cây số về phía tây đơn vị đặt tại Tân Sơn Nhất, đôi mắt của họ lùng sục các cánh đồng lúa và các bụi cây thưa che khuất các vùng nông thôn xung quanh. Họ đang ở trong một khu vực được gọi là "khu trại Thơm" bởi vì nó là vùng đất của một trang trại trồng thơm (dứa) cuả Pháp rất lớn trước khi có chiến tranh kháng chiến chống Pháp, và nơi đây đã được biết đến là một trung tâm hoạt động mạnh của cán binh cộng sản.
Khi chiếc xe tải đang ầm ầm trên con đường bụi bặm, bất ngờ một tiếng nổ lớn. Toàn thân chiếc xe tung bổng lên không trung bởi sức nổ cuả một trái mìn điều khiển từ xa phát nổ dưới gầm xe phiá đuôi và rớt xuống đất với những tiếng động chói tai, chiếc xe đổi hướng và tiếp tục lết tới khoảng ba mươi mét trước khi lao lật nghiêng ra đường, tiếp tục trượt dài đến đoạn dốc cuả một chiếc cống mới ngừng lại. Các quân nhân VNCH ở phía sau bị ném vào nhau thành một đống lộn xộn và bị hoả lực súng trường, súng máy, lựu đạn các loại của VC đồng loạt tấn công dữ dội. Các chiến binh Vc đã ẩn núp trong các rặng cây ven đường và bung cái bẫy khi chiếc xe tải ì ạch chạy ngang qua. Những chiến binh VNCH ngồi trên thùng của chiếc xe tải đã bị choáng váng, đa số bị thương bởi vụ nổ, và hầu như không có gì che chắn khi họ cố gắng để thoát khỏi chiếc xe bị trúng mìn. Hầu hết bị bắn hạ trong con mương đầy bùn trước khi có thể có bất kỳ cố gắng nào để phản công.
Davis ngồi choáng váng một lúc trong khói sặc sụa đầy buồng lái và sau đó nhận ra rằng ông đã không hề bị thương. Ông chộp lấy vũ khí của mình và nhanh chóng bò ra bên ngoài hoà vào với những hỗn loạn của cuộc phục kích. Không gian tràn ngập tiếng nổ chát chúa của vũ khí tự động và tiếng thét của những người lính ở phía sau. Nhận thấy mức độ nghiêm trọng của tình hình, Davis ném túi xách của mình có chứa mật mã thông tin liên lạc tối mật và các tài liệu khác vào trong mương nước của một cánh đồng lúa gần đó để ngăn chặn chúng khỏi rơi vào tay địch, sau đó ông kéo người lái xe bị thương ra khỏi xe và kéo cậu ta về phiá chiếc cống nơi mà người lái xe có thể giấu mình trong nước bên dưới chiếc xe tải.
Trong một nỗ lực tuyệt vọng cuối cùng để cứu những chiến binh trong nhóm của mình, Davis hét lớn cho đội của mình "chạy đi" và sau đó chạy vượt lên con đường sỏi ra xa khỏi xe tải, ông vừa chạy vừa quay lại và bắn khẩu carbine, hét về phiá địch, cố gắng làm mục tiêu chia sẻ hoả lực địch để các chiến binh trong nhóm có cơ hội tìm nơi ẩn nấp, là những người có thể đã chết hoặc sắp chết. Vào khoảng cỡ 75 mét phiá trước chiếc xe tải, ông bị trúng một viên đạn vào đầu và chết ngay lập tức. Ông đã bắn được khoảng bốn hoặc năm viên đạn về phiá địch trước khi trúng phát đạn chí tử.
Đột nhiên tất cả im lặng, trong lúc khói súng chưa tan hẳn, Vc nhanh chóng lột vũ khí và thiết bị của những người lính đã chết, cùng với các thiết bị vô tuyến đã được gắn trên xe tải.
Trong vòng vài phút, một đơn vị của Bảo an VNCH đến hiện trường, nhưng các du kích đã tan biến vào vùng nông thôn, và cũng không có bằng chứng nào về thương vong của Việt cộng. Chỉ còn lại mỗi người lái xe mà Tom Davis đã cứu vẫn còn sống để kể câu chuyện về trận đánh này.
Từ (https://www.facebook.com/pg/UnlikelyWarriors/posts/?ref=page_internal)
Tiếng Việt 42.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét