Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

Cho em quên tuổi ngọc.


Cho em quên tuổi ngọc, lời thú tội muộn màng của những trí thức ảo tưởng thời VNCH

Thưởng thức nhạc phẩm ''Cho em quên tuổi ngọc'' chắc không mấy ai hiểu những tâm sự gói ghém trong bài hát mà nhạc sỹ Lam Phương đã viết, xin viết ra đây lời tâm sự ẩn sau bài hát, do chính nhạc sỹ đã tự bạch.

Bài hát là một lời tâm sự, những ân hận cuả một lớp trí thức điển hình thời VNCH (dùng ngôn ngữ âm nhạc, ''nàng'' trong bài hát là đại diện cho những trí thức cả tin thời đó), ngây thơ tin vào những ảo mộng cộng sản, bằng mọi cách lung lạc xã hội Sàigòn thời chiến, tìm mọi khả năng nhằm lật đổ nền dân chủ mới chớm trên miền Nam, sau 'giải phóng' nhận ra sự thật quá trễ. Một số khi ra được nước ngoài nàng đã thổn thức những tâm sự, những ăn năn muộn màng của mình, những sai lầm đã không thể sửa chữa, nhạc sỹ Lam Phương đã diễn đạt lại từng góc khuất, đơn côi, đớn đau của nàng.

Cho em quên cơn mộng ảo xa xôi thơ ngây ngày nào
Em quên được phút trong tay mưa bay dạt dào
Ðến muôn đời sau em không còn nhớ yêu thương bên nhau lần đầu

Phần mở đầu với lời xin lỗi về những ảo mộng mà thế hệ của các 'nàng' đã gây ra cho miền Nam, những lỗi lầm đã không có thể sửa chữa được, những ân hận sẽ theo nàng đến mãi sau, muôn đời, đã quá trễ cho những khổ đau chụp xuống quê hương.

Cho em trao một lời cuối ăn năn quê hương tội tình
Em xin được khóc cô đơn ôi thân phận mình
Thế gian còn ai? 

Em xin từ giã thơ ngây xuôi theo dòng đời.

Nay lang thang xứ người, cô đơn thân phận biết có ai hiểu cho những ngây thơ thời trẻ dại? Ai đây sẽ chấp nhận những lời ăn năn, những lỗi lầm gây ra trong thời trẻ của nàng?

Hơi men nào cũng chẳng đủ say
Thêm cho đầy giấc mộng chua cay
Có nhớ phút giây lầm lỡ
Uống cho thật say
Uống quên ngày mai
Thế gian đổi thay
Quanh ta có ai
Ðời còn chi trong tay

Những lầm lỡ này-một kiểu cách điệu-nàng chỉ nhờ men rượu giảm bớt đi những ân hận trong lòng, uống cho quên đời, quên đi những lầm lỡ đã gây ra cho quê hương, chỉ không cơn say nào tồn tại đủ lâu để quên đi, biết bao ước mơ giờ đều tan theo ảo mộng, quê hương giờ còn gì?

Mai đây khi hoa tàn úa xanh xao phong ba dập vùi
Em xin nằm xuống mang theo con tim ngậm ngùi
Giấc mơ nhỏ nhoi đưa em vào cõi thiên thu yêu thương đời đời ...
        

Ngày nào, khi tuổi xuân tàn, xuôi tay nằm xuống ''nàng'' chỉ xin được mang theo con tim đau khổ đầy ân hận này vào cõi vĩnh hằng, xin hãy tha thứ để nàng mãi mãi giữ những yêu thương... nơi thiên đường vĩnh viễn.

42,       

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét