Có nhiều góc nhìn khác hẳn những gì đã xảy ra về vụ tấn công. Theo Kerrey, đây là phản ứng tự vệ trong chiến tranh. Nhưng một phiên bản khác do Gerhard Klann, một biệt kích sừng sỏ trong nhóm, lời kể của Klann gần giống với lời kể của một phụ nữ VN và 2 người tự nhận là người thân của các nạn nhân và chứng kiến vụ tấn công. Những người còn lại trong nhóm, không ai mô tả gì về vụ việc! Các toán viên Seals khác, Mike Ambrose điều hành công ty Lặn biển ở Texas, Gene
Peterson thám tử Sở cảnh sát Los Angeles đã nghỉ hưu và Lloyd Schreier điều hành một trang trại ở miền đông
Oregon, chỉ trả lời đơn giản rằng họ không làm gì sai!
William Tucker, nhân viên mặt đất của American Airlines ở Dallas, không muốn kể chi tiết, cho biết sau cuộc tấn công, khi trên canô nhanh chóng rút lui, ông đã quay sang nói với Kerrey bên cạnh "Tao không thích mấy vụ này, mày ợ" chính Kerrey cũng đã trả lời "Ừa, tao cũng không thích", người còn lại Rick Knepper cựu chiến binh Seals từ chối bình luận!
Theo lời kể của Kerrey, đó là một đêm không trăng, sau khi được thả xuống bằng canô, nhóm đột kích âm thầm tiến vào chiếm lĩnh khu vực không xa khu làng, nằm im bất động chờ cho quen với bóng đêm đặc quánh xung quanh, nương theo bóng đêm nhóm nằm lắng nghe động tĩnh của địch quân.
Toán biệt hải bắt đầu hành quân, tiền sát viên Ambrose đi đầu, kế tiếp là Schreier, Kerrey và Klann bám sát phía sau là Knepper và Peterson, bọc hậu do Tucker đảm trách. Nhóm trang bị hỏa lực là M16, súng ngắn 9ly, lưỡi lê, lựu đạn lân tinh, M79, Klann vác khẩu đại liên mà cả nhóm thường gọi là 'đá hộc'.
Nhóm tiến vào bìa làng và phát hiện một căn chòi mới hoàn toàn không có trong báo cáo tình báo trước đó, trinh sát Ambrose và Klann lui trở về báo cáo "có vài tên địch trong lều, phải thanh toán ngay"
Trong phỏng vấn sau này, Kerrey nhận trách nhiệm hoàn toàn về việc giết chóc nhưng cho biết ông không ra lệnh chi tiết phải làm thế nào "Trong khi thi hành điệp vụ, nếu gặp người lạ toán bắt buộc phải tiêu diệt", "Tiêu diệt tất cả những người phát hiện nhóm hoặc là phải hủy bỏ cuộc hành quân", theo đánh giá lúc đó của Kerrey "đây là một trạm tiền đồn, nếu không tiêu diệt toán biệt hải sẽ bị phát hiện".
Kerrey ra lệnh tiêu diệt mục tiêu, toán seals đã dùng lưỡi lê nhằm tránh tiếng động, thanh toán toàn bộ địch trong căn lều, các toán viên thi hành lệnh, Kerrey không tham dự vào vụ giết chóc này, ông cũng không nhớ là có tìm thấy vũ khí ở đây hay không! Sau khi thanh toán căn lều bìa làng cả toán tiếp tục len lỏi theo triền đê tiến sâu vào Thạnh phong, sau chừng 15 phút nhóm tiếp cận khu vực có chừng 4-5 căn lều, với ánh lửa vàng vọt chập chờn chiếu qua kẽ lá!
Kerrey kể, đúng lúc này chợt "súng nổ từ mục tiêu". Báo cáo hành quân sau này ghi "vài phát đạn đã bắn ra từ khoảng 100m" trong phỏng vấn sau này, Kerrey cho biết vì ở phía sau ông cũng không chắc đúng là tiến súng nổ, nhưng tiền sát viên Ambrose xác định là bị tấn công, trong đám sương mù chiến tranh, khó mà xác định chính xác việc gì đang xảy ra! Kerrey cho biết "tôi nghĩ có thể hàng ngàn địch quân ở phía trước! làm sao ai biết được?" việc đầu tiên là Kerrey ra lệnh bắn trả, dùng cả M79 và sau đó ra lệnh tấn công chiếm mục tiêu là các căn lều, một báo cáo sau này của một toán viên seals cho biết nhóm đã bắn khoảng 1,200 viên đạn.
Cuộc tấn công chỉ dài vài phút, khi nhóm seals tràn lên họ thấy vài người chạy khỏi khu vực, những người này cũng bị tiêu diệt ngay lập tức.
Trong cuộc phỏng vấn sau này, Kerrey nói "thay vì thấy xác vc và vũ khí, tôi thấy phụ nữ và trẻ em" theo báo cáo hành quân, có 7 người bị chết, do bóng đêm không xác định được là đàn ông hay phụ nữ.
Không chỉ rùng rợn mà còn khó hiểu hơn, nên nhớ điều ai cũng biết là các căn chòi đều có hầm chìm dưới đất hoặc kế bên, ngay khi có biến động người dân sẽ lăn hoặc chui xuống để tránh, thông thường ở những vùng mất an ninh, họ ngủ ngay dưới hầm.
Kerrey nhớ lại, toán seals tìm thấy các thi thể chết thành nhóm, họ không hiểu tại sao dân chúng lại gộp lại như vậy! Có thể ai đó đã gom họ thành nhóm "có thể các du kích đã dùng họ che chắn để tẩu thoát" "Thực tôi cũng không rõ, nhưng điều lớn nhất ở đây là không có bóng dáng đàn ông trong làng, đây là chuyện lớn!"
Nếu chuyện kể của Kerrey là thật, có nhóm người nào đó gom phụ nữ và trẻ em thành nhóm giữa làng, rút ra ngoài và bắn vào toán biệt hải. Trường hợp khác, khi nghe tiếng súng nổ, dân chúng thay vì chui xuống hầm trú ẩn, vì lý do gì đó lại chạy ra vùng trống và túm tụm lại thành nhóm?
Vài ý kiến cho rằng khó tin là hoả lực từ xa 100m-cho dù mạnh cỡ nào-cũng không thể giết chết toàn bộ 14-15 người dân làng, chắc chắn phải có người sống sót, đặc biệt là toán biệt hải bắn trong đêm tối hoàn toàn và dưới cơn hoảng loạn! Nhưng như Kerrey cho biết, sự thật đã xảy ra theo như trí nhớ của ông-memory is always a liar-trong đêm 25/02/69 là như vậy!
Chuyện kể theo lời Gerhard Klann, di dân gốc Đức đến Mỹ lúc còn bé, cựu chiến binh Seals với 20 năm quân ngũ, đã vinh dự được chọn vào nhóm Seal team Six trong vụ giải cứu con tin trong khủng hoảng Iran năm 1980. Klann thuộc loại người hung hăng, nghiện rượu, đã từng bị giáng cấp vì đánh lộn, những người bạn của Klann chưa bao giờ thấy ông biểu lộ ác cảm với Kerrey, mặc dù bị cho là nghiện rượu, nhưng các đồng sự đánh giá Klann luôn tích cực trong công việc. Klann tuyên bố sẽ phản đối bài cuả Nytimes khi viết về vai trò của ông trong câu chuyện này.
Sau đây là góc nhìn của Klann,
Còn... 42,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét