Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

Ông thầy Pháp văn.

Hoàng gia Huệ, năm lớp 11, bọn trai trẻ chúng tôi đến lớp cho có, hiệp định Paris ký xong, chiến tranh vẫn diễn ra như nó từng có từ ngày tôi chào đời, lệnh tổng động viên đã ban hành, chúng tôi chỉ chờ đến ngày là đi trình diện nhập ngũ.

Trong những thầy dạy sinh ngữ, ông thầy sinh ngữ 2, dạy Pháp văn là người mang đầy đủ dáng dấp của một nhà giáo Nam kỳ thưở Pháp thuộc còn sót lại.

Không biết do cơ duyên nào mà thầy còn tồn tại trong xã hội của những năm 1973 này, thời mà hầu như chỉ còn tiếng Mỹ thống trị, một ông giáo già với bộ áo quần lúc nào cũng chỉnh tề nhưng như được treo trùm lên cơ thể gầy guộc, mỏng manh như chỉ chực đổ vật ra của thầy. Ông hút thốc rê như ống bễ nhả khói, miệng không khi nào hết thuốc, cứ điếu này tiếp điếu kia trong suốt giờ học, không biết về nhà lúc ngủ ông có ngậm thuốc không, hí hí?

Bọn tôi vì cường độ chiến tranh, vì lệnh tổng động viên nên cả trai lẫn gái không đứa nào còn tâm trí cho sách vở, bọn gái dậy thì với những yêu đương mới lớn, bọn trai chúng tôi với lệnh trình diện nhập ngũ đang chờ, những lúc làm-trả bài ông thường nổi khùng vì bọn tôi không ai thiết tha học hành, những lúc quá giận, ông thường tay cầm phấn, miệng trễ điếu thuốc rê gào vào mặt bọn tôi:

"Tụi bây, mơi mốt đây chỉ có mãi quốc cầu vinh" lời ông không ứng với bọn tôi, không đứa nào có khả năng này.

Ba năm trước tôi có về gặp lại bạn học cũ, đứa còn kẻ mất, hỏi về thầy thì ông đã mất từ rất lâu, gần nửa thế kỷ còn gì?


"Il était une fois.....

Deux personnes étaient au même moment sur facebook. Mais ils vivaient dans deux pays différents et ils ne se connaissaient pas.

Une fois, la femme a reçu une invitation, sur facebook, d'un l'homme qu'elle n'a pas connu. Elle n'acceptait pas facilement les invitations des personnes inconnues. Mais tous les jours cet homme continuait aimer ses photos sur son facebook.

Un jour, elle a vu une belle photo sur le facebook de cet homme. C'était une belle photo d'une parterre de fleurs. Et parce qu'elle adorait toujours les fleurs, elle a cliqué sur le bouton "aimer" à cette photo.

Le lendemain, par hasard, elle a trouvé une autre photo de la même parterre de fleurs sur le facebook d'une copine à elle qui habitait en Suisse.

"C'est quoi ce hasard?" Elle se demandait. "Pourquoi lui et ma copine qui ne se connaissent pas, ont eu la même chose?"

Elle a posé la question à sa copine en Suisse et enfin elle a compris que sa copine avait connu cet homme. Il habitait en France mais travaillait en Suisse. Ce jour-là, elle a finalement accepté son invitation et ils sont devenus amis sur facebook.

C'était le début d'une belle longue histoire d'amour...."

Câu chuyện tình của một cô bạn mạng, hỡi ơi chữ nghiã trả thầy, giờ lên mạng đọc được đoản văn tiếng Pháp này, ứ hự không thể nào đọc được một câu, nhờ Gúgồ dịch nó cứ như bị nấc cục hỡi ơi! Chợt nhớ đến thầy, cầu mong thầy mãi yên bình trong cõi nhớ! Hí hí

42.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét