Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2017

Tao ngộ 7: Vịnh xuân quyền.


Ở Z30C, tôi thuộc đội trồng rau xanh, thuộc thành phần cải tạo kém, bọn trồng rau xanh gồm đa số các đội viên bị giới hạn trong khu vực nhỏ, không được đi ra khỏi khu vực trồng trọt.

Khu trồng rau xanh của từng đội được khai khẩn thành khu vườn vuông vức với các chòi canh nằm hai đầu khu đất, một mặt giáp với khu đất trống kế của đội rau xanh khác, mặt còn lại là con suối Lạnh, con suối nổi tiếng độc vì nhiều người chết bởi nó, riêng bọn tù chết không vì nước độc rừng thiêng, nhưng vì trốn trại và chết trôi mùa nước lũ, băng qua bờ bên kia suối là tự ký án tử cho mình!

Trong tiểu đội tôi, có chàng đại uý phi công trực thăng tên Phi, những lúc nghỉ ngơi sau giờ làm việc, chúng tôi thường túm năm tụm ba ngồi nhắc lại những kỷ niệm ngoài đời. Anh Phi, là người Nam nhưng duyên phận đưa đẩy anh kết hôn một cô người Hẹ nhà có tiệm bán thuốc bắc, mỗi kỳ thăm nuôi khi nhận qùa toàn bộ thức ăn thăm nuôi của anh mở ra tràn ngập mùi thuốc bắc, thậm chí những món đặc nam bộ như thịt kho cũng đậm đặc mùi thuốc bắc, bọn tôi nhiều khi thắc mắc hỏi dồn, anh cười cười là ngay cả cô vợ người Hẹ của anh ngửi cũng toàn mùi thuốc bắc ngấm trong da, hí hí

Anh có khổ người dong dỏng cao, nhìn rắn chắc nhưng không to con, hoạ hoằn lắm anh ngồi xếp bằng biểu diễn đi quyền bằng tay, bọn tôi thật tâm phục khi nhìn anh biểu diễn, đường quyền anh đánh ra mà bọn tôi ngồi đối diện còn không nhìn rõ tay anh đánh như thế nào, tả như vậy để thấy anh ra đòn nhanh đến độ mắt thường không nhìn kịp, nhiều hôm hứng khởi anh còn chấp bọn tôi đố ai ngồi đối diện mà đánh vào người anh được, bọn tôi không ai thắng. Anh cho biết là cao thủ Vịnh xuân Quyền.

Không hiểu từ bọn anten báo cáo sao, mà bọn quản giáo và vệ binh biết được anh là cao thủ Vịnh xuân quyền, khi ra đồng rau làm việc mấy vệ binh gọi anh ra riêng đòi thách đấu, anh kiên quyết từ chối, sau nhều lần thác đấu không được bọn vệ binh không hỏi thêm nữa.

Rồi đến một hôm, khi ra đồng bọn vệ binh lừa gọi anh ra góc chòi canh, chúng tôi không chứng kiến trận đánh, nhưng anh trở về đội mặt mũi sưng vều, hỏi thăm anh kể lại lúc đó 3 tên vệ binh không nói không rằng nhào vô đánh, anh mới đầu chịu đòn không đáp trả, sau đau quá với tức khí, anh ra đòn... hạ cả ba tên nằm đất, từ đó trở đi không thấy vệ binh nào nhắc đến anh nữa, cho đến ngày tôi ra trại. Hí hí

42,

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét