Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

Tao ngộ 14: Cụ Bảng

Phòng tập thể khu C.
Sau thời gian nằm biệt giam miệt mài gần 10 tháng, cuối cùng tôi cũng ra với thế giới ta bà, phòng tù tập thể, phòng tập thể ước chừng dài rộng gần bằng nhau khoảng chừng 5mx6m.

Nhìn từ ngoài vào, một cánh cửa làm bằng sắt miếng dày, kín bưng với một ô cửa nhỏ cỡ bàn tay chỉ có thể mở ra từ phiá ngoài, trong phòng không khí lúc nào cũng mờ mịt và đặc quánh lại toàn hơi người vì quá đông, được chiếu sáng 24/24 bằng ngọn đèn tròn từ cao cao trên trần, trần nhà được trang trí bằng sắt gân cỡ ngón tay được hàn thành ô vuông cỡ gang tay, đây là tôi đang tả về khu C, khu tù tập thể mới do sản xây đựng sau 75, khu cũ A và B như trong đoạn trước tôi tả thì cửa phòng làm bằng song sắt to hàn lại, có thể nhìn ra ngoài và thông gió, kiểu mới nên cửa phòng bịt kín luôn cho tiện!

Phòng được xây bệ bằng ximăng hình chữ U, chiều ngang bệ khoảng 1m8, chiều dài suốt dọc theo tường phòng, khoảng trống giữa phòng tên là phi đạo, là khu dành cho sinh hoạt tập thể hàng ngày, như đánh cờ tướng, đè nhau ra gẩy con ghẻ, đấm bóp hay thậm chí để móc đít nhau như tôi đã kể trước.

Tóm lại, khu chữ U nổi khoảng cao chừng 5 tấc là khu vực để nằm ngủ, khu lõm trong lòng chữ U là dùng để vui chơi và làm đủ thứ chuyện trong tù, ai nói trong tù không có chỗ vui chơi, giải trí!

Cuối khu chữ U là cầu tiêu dạng ngồi bệt, kế bên là hồ nước, cũng phải cám ơn đảng và nhà nước, nếu không có hồ nước trong phòng chắc còn khổ chán, nói về cầu tiêu trong phòng chút, tôi chưa từng thấy ở đâu có cái cầu tiêu sạch như ở trong tù, phải nói là sạch đến độ nằm ngủ trong đó còn được! Mà thật vậy, vì bọn Nam kỳ chống đối quá nhiều nên số người trong phòng giam luôn bị quá tải, nên những tù mới vào luôn bị cho nằm ngay cầu tiêu, vào phòng, nhìn chỗ nằm là biết đẳng cấp (nghĩa là ở lâu hay mới vào, chứ không phải đầu gấu, tù chính trị không có đánh nhau tranh giành thứ hạng)

Trong tù được cái thực thi câu nói trứ danh "mọi người đều bình đẳng" rất triệt để nên bất cứ ai, ngoài đời bất kể làm gì khi bước chân vào đây đều được hưởng bình đẳng, nếu là người mới thì nằm gần cầu tiêu!

Chỗ nằm.
Chỗ ngủ, tiêu chuẩn được chia cho hai người là một chiếc chiếu đơn (bảy tấc) trừ đi một tấc gối lên nhau của chiếc chiếu kế bên, còn lại chia hai, mỗi người được đúng ba tấc để nằm (30 cm) chiều dài thì thoải mái, hết thềm ximăng. Thử tưởng tượng hai người nằm ngược xuôi, chỉ nằm nghiêng, và nằm thẳng chứ không co người được, được gọi là nằm úp thìa, ngủ không thoải mái chút nào! Điều khó khăn cho người trẻ như tôi là ngủ hay giẫy duạ, trở mình rất bất tiện.

Ai may mắn thì nằm chung với một người gầy, số sui thì chia chiếu với người mập, nhưng riêng tôi ngủ chung với một cụ ông cỡ 70 tuổi, cụ tên Bảng là ông trùm/chánh cựu ở một xứ tại Xóm Mới can tội phản cách mạng, cụ củ nhẽ tuổi già chẳng thấy bao giờ ngủ, tối ngày ngồi-nằm lần hạt Mân Côi, mỗi khi tôi co chân hay trở mình là lãnh một cú kim chích đau điếng, kim băng! Không biết ông cụ dấu thế nào mà giữ được cây kim băng to tổ chảng, làm phiền tôi bị đau rất, nhưng với tuổi trẻ là chuyện nhỏ, tôi vẫn ngủ ngon tuy lâu lâu giả mơ ngủ đạp một cái, hay lên gối một cú thật mạnh (cụ giờ chắc chết rồi, tha thứ cho con, hí hí nhưng mà cụ hơi ác!). Tuy nhiên việc nằm chung với ai đó không kéo dài, vì trong tù việc chuyển phòng rất thường xuyên. Không lâu sau tôi chuyển phòng khác, cụ ở lại.

Tên cụ tôi không nhớ chắc, nếu trùng tên với ai, không có ý gì.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét