Thứ Năm, 12 tháng 7, 2018

Tao ngộ 18: Đại úy Tú

Ngày đầu bị cùm tôi bị chấn động đến không biết mình đang ở hoàn cảnh nào, thực tại rối tung lên đến độ tôi không biết ngày hay đêm, điều này rồi cũng chẳng quan trọng mấy với tù bị cùm, mốc thời gian không còn hiện diện nó chỉ được biết đến với hai cữ cơm nước nhét qua lỗ gió, đau vì cùm cộng với sự khó chịu trong các tư thế ngồi nằm khiến tôi chỉ thực kinh ngạc khi chợt phát hiện ra mình đang nghe tiếng thuyết trình với giọng lớn hết cỡ, giọng nói đã liên tục từ lúc tôi vào đây không nghỉ, tiếng nói trong không gian kín như được khuyếch đại hơn nhiều lần.

Đại úy Tú, người điên trong trại Z30C nằm trong biệt giam chỉ cách phòng tôi một bức tường, qua nói chuyện sơ với anh Lâm cùng phòng tôi biết về anh Tú, là Đại úy phi công chiến đấu, anh ngày trước đào hoa có 3 vợ -thời chiến nhiều ông tranh thủ có vợ ở khắp điểm đóng quân- sau khi đi trình diện học tập một thời gian, các cô vợ phát hiện ra sự thật và cả 3 cô bỏ rơi anh chàng phi công thất thế, anh thành con bà phước, nhà chỉ còn mẹ già lâu lâu cố đi thăm nuôi và từ đận đó anh phát điên.

Anh Tú trong cơn điên cứ thuyết trình với các thính giả tưởng tượng bằng giọng nói với hết cỡ âm lượng, như gào lên. Điều đặc biệt anh nói liên tục gần như suốt ngày chỉ một đôi khi anh ngưng thời gian ngắn rồi lại tiếp tục ngày này qua ngày khác đã từ lâu lắm trước khi tôi vào đây.

Tù bị điên chỉ có cách nhốt vào biệt giam, chăm sóc anh cũng là tù vài ngày một lần mấy người tự quản lại vào lôi ra vừa rửa ráy cho anh vừa ch̉ửi, anh thì cười khà khà, nghe các anh tự quản càm ràm anh ỉa lấy cứt trét lên tường và ô cửa còn cơm trại phát thì anh lại bỏ vào thùng đựng phân, anh hoàn toàn trần truồng không quần áo, hỏi anh Lâm cho biết anh ở đây từ trước khi anh vào.

Anh Tú nói lưu loát Anh và Pháp, anh cứ nói một đọan tiếng Anh rồi dịch sang Pháp xong lại qua tiếng Việt, giọng như gào suốt ngày đêm không ngừng. Tôi thoạt đầu cũng hơi khó chịu vì giọng nói suốt bên tai, nhưng chỉ ngày sau tự cảm thấy an ủi sự im lặng chết chóc của khu biệt giam sẽ ghê rợn hơn nhiều nếu không có tiếng người, những đêm không ngủ nghe anh gào lên bên kia phòng giam thấy cũng đỡ hơn là tiếng côn trùng đêm vắng.

Tôi không biết mặt anh Tú, chỉ nghe tiếng người, sau nửa tháng cùm tôi được thả về đội kèm lệnh cách ly cấm trại viên liên hệ 15 ngày -miễn lao động kèm theo lệnh cấm- thật là diễm phúc khi không phải lao động, tuy phần ăn có bị cắt ít đi nhưng không bị lao động là mơ ước của mọi người tù.

TB: À, lý do tôi bị cùm là bọn trẻ chúng tôi trong đội tổ chức mừng Giáng Sinh -chỉ nho nhỏ thôi họp nhau ca hát uống trà ăn đường tán- không biết tên anten nào báo cáo mà chỉ mình tôi bị cùm, quản giáo điều tra tới lui cũng chỉ có thế nên tôi bị cùm 15 ngày rồi thả, lệnh cấm tổ chức các nghi thức tôn giáo trong tù!

Tù học tập cải tạo có tiêu chuẩn ăn rất chặt chẽ, nếu đi lao động được tiêu chuẩn ăn lao động, đại khái là đói, còn ngày nào không lao động phần ăn sẽ bị cắt xuống thì sẽ đói hơn. Tự điển trong tù không có từ: "ăn no". Hí hí

Hình mạng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét