Giải trí trong tù
Khi ra phòng tập thể là đã xong thời gian hỏi cung, hoặc cũng đã gần đến đọan cuối cuả việc kết tội, không còn gì để khai thác thêm nên tù rảnh rỗi cả ngày, hết tán phét, gãi ghẻ thì đánh cờ tướng uống nước, thường cá độ của một ván cờ là một lon guigoz nước, mới nghe thì không gì ghê gớm lắm nhưng tưởng tượng mà đánh thua chừng 5 ván cờ thì bụng cũng chang bang nước, chơi Domino cũng tương tự!
Thời gian tôi ở số 4, là trùng với thời điểm công an hốt đám văn nghệ sỹ miền Nam vào tù, nhờ thế bọn tôi có thêm những chương trình 'chiếu phim' liên tục từ những văn nghệ sỹ tên tuổi cuả Sàigòn. Chiếu phim aka kể chuyện, nhiều văn nghệ sỹ có lối kể rất hay, từ ngày này sang tháng khác, nghe không chán, đặc biệt ấn tượng với nhà báo Sơn Điền Nguyễn viết Khánh với câu truyện về chuyến du hành vào không gian ngược, ở đó thực tại bị trộn lẫn với quá khứ, không gian bị đảo ngược và câu chuyện thì dài lê thê chỉ chấm dứt khi ông bị chuyển phòng.
Nhà báo Sơn Điền NVK có lối kể chuyện làm bọn tôi lẫn lộn hoàng toàn không gian thực, không biết ông bịa ra hay từ một tác phẩm viễn tưởng nào mà ông dẫn đám thính giả tù trong phòng theo chân một đoàn tàu thủy, trôi trên tầng khí quyển và những con cá voi bơi trong không khí, những thủy thủ chìm tàu bơi hàng tuần trên mặt nước/không khí để khi chìm xuống mặt đất thì thấy mình nhìn lên trời theo những chiếc thuyền trôi trên mây...
Ngoài những lúc tán gẫu, thì bắt con ghẻ cũng là môn giải trí không tệ lắm, tôi còn nhớ ông Thượng sỹ Nghề, người Xóm Mới, đâu đó cùng xứ đạo với ông cụ Bảng -người mà chích kim băng vào tôi lúc ngủ- ông này tướng dân lao động, khổ người dềnh dàng chân tay bự chảng, ông bị cụt ngón cái bàn tay phải, là Thượng sỹ Quân cảnh, ông khoảng hơn 45 tuổi nói rất to và bị ghẻ kềnh càng, các kẽ ngón tay và chân của ông là ổ cái ghẻ, lòng bàn tay và chân ông bọn ghẻ đục chi chít như vẽ đường bản đồ.
Người nào đến phiên được bắt ghẻ thì được ưu tiên nằm hay ngồi chỗ ánh nắng chiếu vô phòng, cả phòng chỉ có một cửa sổ bằng bàn tay xoè ra, cỡ 15cmx20 cm. Bọn tôi chân tay còn ngon lành bắt đầu khượi ghẻ, con ghẻ chạy lòng vòng dưới da, thường ở lòng bàn tay, kẽ da nách khuỷ tay, chân, cùi chỏ làm người bị ghẻ rất ngứa, khó chịu. Soi ra nắng rất dễ thấy trên da những đường rãnh mà cái ghẻ đào, chặn ngay cuối đường gẩy ra là bắt được, con ghẻ màu trắng hình nhiều chân như con nhện, nhỏ li ti bằng đầu kim.
Tôi may mắn không có trải nghiệm được bắt ghẻ từ da mình, nhưng theo lời của những người được bắt ghẻ, như ông Nghề cho biết rất đã ngứa, bắt ghẻ cũng là một trải nghiệm tao nhã trong đời, cũng là một thú giải trí ở nơi tù túng! hí hí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét