Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2018

Tao ngộ 6, Ông giò chả.



Ông người Bắc chính gốc, khoảng 50, lùn to ngang, khuôn mặt nhỏ so với thân hình to ngang. Do nghề nghiệp chắc ông phải ngồi nhiều ít đi lại để xay giã giò nên thân hình ông thì mập tròn nhưng hai chân ông quá nhỏ so với thân hình, nhìn hơi dị dạng.

Ông bị bắt vào dịp đánh tư sản mại bản, chắc cái tiệm của ông có bề thế nên bị vào tầm ngắm - tôi không biết đến "Giò chả Nguyên Hương" cho đến khi gặp ông, tôi không nhớ tên ông nên từ đây tạm gọi ông là ông Nguyên Hương, một phần cũng vì trong phòng ai cũng gọi ông là ông Nguyên Hương.

Gia đình thăm nuôi ông rất khá, chắc của cải còn dấu được, ông sống vui vẻ với mọi người, một nghịch lý trong tù vì đói nên hễ có dịp là mọi người lại nhắc về đồ ăn, từ những mơ ước cao sang như mong được thử bíp-tếch-rượu-đỏ cho đến loại bình dân như bánh mì thịt góc đường, hình như kể ra để cho vơi bớt cơn đói lúc nào cũng hiện diện chung quanh

Kỷ niệm ông còn lưu lại với tôi là món "súp đuôi bò" trong tưởng tượng của ông, cứ vài ngày ông lại kể về món súp thần thoại đó, sau khoảng nửa tiếng mô tả về món ăn, bao giờ cũng kèm theo lời hứa 'tao sẽ nói vợ tao, lần thăm nuôi tới làm súp đuôi bò cho tụi mày nếm thử', chúng tôi bụng sôi lên vì đói, mơ về món súp đuôi bò của ông từ tháng này sang tháng nọ, riêng tôi cho đến lúc đó chưa từng ăn đuôi bò bao giờ, cũng không biết nó ngon đến chừng nào, nhưng cũng cùng với hơn nửa phòng tù ngày nào cũng mơ đến món súp thần tiên cho đến ngày ông Nguyên Hương bị chuyển phòng thì món súp cũng theo ông vào dĩ vãng.

Khoảng 20 năm sau, mãi đến khi qua Mỹ tôi mới biết đến hương vị của đuôi bò trong món phở (bên Mỹ phở nấu ở nhà và thường nấu với đuôi bò), đôi khi lúc gặm đuôi bò ký ức chợt tràn về những ngày cũ, tưởng tượng đến món đuôi bò chưa bao giờ có thật của ông Nguyên Hương!

Ông Nguyên Hương từ ngày chuyển đi  khỏi phòng B1, tôi không gặp lại, vài người bạn ở Sài Gòn có nói với tôi Giò chả Nguyên Hương cũng là một thương hiệu có tiếng trước 75, rất tiếc tôi chưa bao giờ được thử. không biết số phận ông rồi sao, thương hiệu này có còn tồn tại đến ngày nay, tôi nhiều lần về VN nhưng cũng không có dịp tìm hiểu về tiệm này?

À, mà tôi đến giờ cũng không biết nó nằm ở đâu tại Sài gòn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét