Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2018

Tao ngộ 8, Cụtlưỡi


Tôi vào Z30C thì đã thấy Cụtlưỡi bị bịnh nằm trong trạm xá. Cụtlưỡi hơn tôi cỡ 3 tuổi, năm đó tôi cỡ 22.

Cụtlưỡi người ốm nhách, khẳng khiu, toàn thân chỉ xương và da. Trước đây không biết hắn bao to, nhưng giờ như thây ma biết đi. Cụtlưỡi là một tên phản động, bị bắt vì tội phản cách mạng giống tôi, thời thởi như hắn như tôi, bọn trẻ trong miền Nam phản động như giòi, ở đâu cũng có vơ đâu cũng gặp!

Chỉ có điều là Cụtlưỡi bị một chứng bịnh chả ai biết, lưỡi cuả nó cứ rụng từng tý một, rụng từng tý một. Bọn tôi đôi lúc hiếu kỳ nói nó há miệng, mẹ ơi! lưỡi nó sưng sưng, lở loét gớm chết!

Bọn tôi nhìn nó, một ông người từ từ đi vào miên viễn, từng ngày từng ngày. Các bạn có nhìn ai chết từ từ từng ngày từng ngày chưa?

Thằng Cụtlưỡi, không nói được, lưỡi nó sưng lên đầy miệng, vỡ vụn từng miếng từng miếng nho nhỏ, nhiều khi bất chợt tôi nhìn thấy nó nhè ra một mẩu lưõi thối hoăng, tởm lợm! Tôi thật không hiểu sao nó sống dai thế, không ăn được nó chỉ sống nhờ uống chất lỏng trộn lẫn với những mẩu lưỡi cuả chính nó (là tôi nghĩ vậy! Hí hí)

Càng ngày nó càng gầy đi, như bộ xương cách trí, không đủ sức đi lại, nó nằm bẹp trong giường ở trạm xá với cái mùng giăng 24/24 để chống ruồi, bọn tôi những thằng tù trẻ hừng hực nhựa sống và bụng lúc nào cũng đói nhìn đống đồ thăm nuôi cuả nó mà thèm thuồng, nghĩ lại nhiều khi thấy bất nhẫn!

Một người, mất lưỡi, không nói được ăn không được, sống làm gì nhỉ? Thế mà nó cứ sống, tôi cũng không nhớ nó chết ngày nào, chỉ đến một hôm tình cờ bọn bạn tù nhắc đến nó, mới biết nó không còn sống nữa! Mạng tù chỉ đáng như bụi bay!

Tôi giờ vẫn vướng câu hỏi trong lòng, cái con người đó, lưỡi rữa nát ra từng ngày, hình dong như bộ xương khô, có gì nguy hiểm đến độ nhà nước phải giữ trong tù nhỉ, có thả về thì đỡ cho nhà nước cái hòm chứ?!

Cụtlưỡi, an nghỉ và nhớ tìm lại lưỡi bên bển!

6/2013 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét