Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

Xin khắc tên anh trên vách chiến hào.

Số phận hẩm hiu của nhạc phẩm "Xin khắc tên anh trên vách chiến hào''.

''Số phận đã không mỉm cười với tác phẩm mà cố nhạc sĩ Huy Du đã dồn tâm huyết, chắt lọc những cảm xúc chân thực thành ngôn ngữ âm nhạc với nét giai điệu vừa hào hùng, vững chãi vừa bồi hồi, thiết tha cùng lời ca dung dị mà giàu hình tượng. Bài ca không còn được chính thức cất lên nữa.

Biết trách ai đây! Bài ca không có lỗi, nhạc sĩ không có tội. Phải chăng nó là một trò đùa của số phận? Giá như nhạc sỹ không trót gắn bài hát cho một nhân vật cụ thể thì có thể nó đã không phải chịu số phận hẩm hiu như vậy. Và ông đã không phải mất một đứa con tinh thần, một tác phẩm có chất lượng nghệ thuật một cách đáng tiếc như thế. Tác phẩm ấy đáng ra phải dành để ngợi ca những anh hùng, liệt sĩ vô danh đã anh dũng ngã xuống mảnh đất miền Nam máu lửa và kiên cường năm xưa, thật tiếc!'' Trích.

Ngày nay, cho dù tìm trên mạng hầu như không ai còn thấy vết tích nhạc phẩm này, một bài ca viết riêng để vinh danh anh Nguyễn văn Bé, người anh hùng LLVT-MTGPMN, được viết năm 1967.

Đây là lời nguyên thuỷ cuả đoạn đầu bài nhạc:

"Ai về Cửu Long, qua Đồng Tháp Mười,
Gặp hoa ô môi, biết mùa xuân đã tới.
Nơi đây sinh ra anh Bé hiền hoà,

Cuộc đời sớm xông pha, nên lòng thêm sắt đá.

Anh như bông hoa rực sáng bầu trời,

Hương toả ngát nơi nơi. Tiếng mìn anh vang dội.... 
Trọn đời vì quê hương, nhớ mãi tên anh Nguyễn Văn Bé.
Đường dài hành quân xa, xin khắc tên anh trên vách chiến hào."


Và đây là lời bài hát đã được sửa lại, nhưng cũng không còn được công diễn trên bất cứ đâu nữa.


42, sưu tầm.